Trong truyền thuyết, đó là do Tà Ác chi thần phủ xuống trên người Bạch Hổ, làm nó phát sinh biến dị. Bạch Hổ vốn là hồn thú thuộc Quang Minh thuộc tính, liền biến thành Hắc Ám thuộc tính, sinh ra hai cánh màu đen đại biểu cho đọa lạc*, đuôi nó chính là Tà Thần câu
Convert : Tiểu thuyết hổ tế toàn văn miễn phí đọc: Thế giới đệ nhất đại thần bí tổ chức Long Môn chi chủ đương dương tiêu tới cửa con rể, thê tử: Đường mộc tuyết. 5 năm sau, khảo hạch kết thúc! Đã từng nhân ta mà làm ngươi chịu đủ sỉ nhục, hiện giờ ta
Anh Linh Thần Võ Tộc Việt - Yên Tử Cư Sĩ Trần Đại Sỹ (full) Bạch Hổ Tinh Quân - Ưu Đàm Hoa; Xem Chương. Tiểu Thuyết Nổi Tiếng XXI - Cuộc Đời Của Pi - Yann Martel - Mật Mã Tây Tạng - Hà Mã
Tiểu Tuyết Sơ Tình là quyển thứ V trong bộ Bạch y Phương Chấn Mi của Ôn Thụy An. Bạch Y Phương Chấn Mi hệ liệt bao gồm 5 quyển: 1. Long Hổ Phong Vân 2. Thí Kiếm Sơn Trang 3. Trường An Nhất Chiến 4. Lạc Nhật Đại Kỳ 5. Tiểu Tuyết Sơ Tình Gửi bình luận, đánh giá truyện
Tiểu thuyết: Giả bạn gái là đại minh tinh tác giả: Chưa từng hoan. Người đăng: longcuto . Ngày đăng: 10:14 20-10-2022. Chương trước Chương tiếp . Tuỳ chỉnh. Theme.
.
Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua. Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ, Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm, Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm, Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi. Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già, Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi, Với khi thét khúc trường ca dữ dội, Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng. Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng, Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc, Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc, Là khiến cho mọi vật đều im hơi. Ta biết ta là chúa tể muôn loài, Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi. Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan? Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới? Đâu những bình minh cây xanh nắng gội, Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng? Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt, Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật? Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu? Thế Lữ, Nhớ rừng trích Hình tượng con hổ cũng xuất hiện nhiều qua văn học Việt Nam,[1] bên cạnh những câu chuyện cổ tích xuất hiện từ lâu như như Trí khôn của ta đây, Cóc kiện trời, Thỏ rừng và hùm xám, Con hổ có lá gan chuột nhắt, Mèo vẫn hoàn mèo, thì hổ còn được nhắc đến trong các tác phẩm văn học thời cổ như Hịch tướng sĩ của Trần Hưng Đạo, Thuật hoài của Phạm Ngũ Lão, Lĩnh Nam Chích Quái, Mãnh hổ hành" Bài hành về con hổ dữ của nhà thơ Nguyễn Hành nhà thơ, Truyện Kiều của Nguyễn Du, Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu. Cũng như những tác phẩm thời kỳ cận đại và hiện đại như Thần Hổ của Tchya, Đường Rừng của Lan Khai, Nhật ký trong tù của Hồ Chí Minh, Tây Tiến của Quang Dũng với câu thơ Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người, Như những ngọn gió Hua Tát của Nguyễn Huy Thiệp và đặc biệt là bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ khi tác giả mô tả chân thực cảnh một con hổ trong vườn bách thú và hình dung ra hình ảnh của nó khi tự do trong rừng, thông qua hình ảnh con hổ, Thế Lữ dùng để biểu tượng về hình ảnh của một đất nước, dân tộc Việt Nam đang thời kỳ Pháp thuộc. Trong đó câu than thở Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu! đã trở nên trứ danh.[1] Trong truyện cổ tích Trí khôn của ta đây người Việt đã lý giải sự tích của những hình thù vằn vện trên mình hổ, con hổ được đóng vai trò là kẻ xấu và truyện nhằm đề cao trí khôn của con người trong công cuộc chống lại những loài thú giữ trong đó con hổ hiền lành, dại dột, bị người lừa. Trong truyện cóc kiện trời thì hổ đóng vai trò quan trọng, là một trog những con vật theo cóc lên thiên đình để kiện trời, hổ đóng vai trò quan trọng khi là con vật mạnh nhất trong đoàn quân của nhân gian, chính hổ đã xé xác thiên lôi buộc Ngọc Hoàng phải điều đình với đoàn quân của nhân gian. Trong câu chuyện Chú Cuội, kể việc Cuội vào rừng sâu tìm cây thì trông thấy một cái hang cọp, có bốn con cọp con đang vờn nhau. Cuội liền xông đến vung rìu bổ cho mỗi con một nhát lăn quay trên mặt đất. Nhưng vừa lúc đó, cọp mẹ cũng về tới nơi. Nghe tiếng gầm kinh hồn ở sau lưng, Cuội chỉ kịp quẳng rìu leo thoắt lên ngọn một cây cao. Từ trên nhìn xuống, Cuội thấy cọp mẹ lồng lộn trước đàn con đã chết. Nhưng chỉ một lát, cọp mẹ lẳng lặng đi đến một gốc cây gần chỗ Cuội ẩn, đớp lấy một ít lá rồi trở về nhai và mớm cho con. Chưa đầy ăn giập miếng trầu, bốn con cọp con đã vẫy đuôi sống lại, khiến cho Cuội vô cùng sửng sốt. Chờ cho cọp mẹ tha con đi nơi khác, Cuội mới lần xuống tìm đến cây lạ kia đào gốc vác về. Ngoài ra trong nhiều truyện kể dân gian, cọp đóng vai thần cứu tinh, như trong Tống Trân Cúc Hoa được truyền tụng trong giới người Kinh lẫn người Thượng phía Bắc, theo đó mô tả chi tiết Sơn Thần thương tình biến thành mãnh hổ, tình nguyện mang thư Cúc Hoa sang Tần. Trong câu chuyện Thoại Khanh, Châu Tuấn, hổ xuất hiện giữa rừng khuya, cọp cõng Thoại Khanh và mẹ chồng sang tận nước Tề để tìm chồng. Giai thoại Con hổ có nghĩa đã được đưa vào Sách giáo khoa ở Việt Nam cho thấy hổ cũng là con vật có tình nghĩa, biết đền ơn xứng đáng người đã giúp đỡ mình.[1] Trong tuồng hát bội Hổ Thành Nhân, thế kỷ XIX cũng có kể chuyện hổ sinh ra người. Truyện dân gian có Ông Nghè hóa cọp chế diễu những người chưa đỗ ông Nghè đã đe hàng tổng. Giai thoại về bác Ba PhiNguyễn Long Phi, 1884-1964 ở Cà Mau còn có chuyện bắt cọp xay lúa, xử án cọp,[1][2] người ta cũng kể câu chuyện về việc bác Ba Phi từng đánh bại hổ dữ, theo đó, ở vùng U Minh có con hổ đực rất khôn ngoan, nhiều người lạc chân trong rừng thường mất tích một cách bí ẩn mà người ta nghi bị nó ăn thịt, sau này khi nó bắt một người phụ nữ đang làm ruộng thì bác Ba Phi được mời tới để đánh hạ con hổ dữ này, một cuộc chiến quyết liệt đã xảy ra và bác Ba Phi đã đánh thắng con hổ.[3] Trong truyện Lục vân Tiên hổ cũng được bố trí xuất hiện ba lần một lần cởi trói cho tiểu đồng và đưa ra đại lộ, một lần dưới dạng du thần đưa Vân Tiên ra khỏi hang Thương Tòng và lần cuối, cọp bắt hai mẹ con Thể Loan bỏ lại trong hang Thương Tòng để quả báo nhưng không ăn thịt. Tác phẩm này, Nguyễn Đình Chiểu đã mô tả về hổ trên góc độ cái nhìn của nhân dân Nam bộ, theo đó hai diện mạo khuôn mặt tự nhiên là ác thú vì Trên cơ bản, cọp vẫn là ác thú ăn thịt người do đó Trịnh Hâm mới bắt tiểu đồng trói vào gốc cây để trước cho hùm cọp ăn mày/Hại Tiên phải dụng mưu này mới xong/Vân Tiên ngồi những đợi trông/Trịnh Hâm về nói tiểu đồng cọp ăn Truyện Lục Vân Tiên câu 875-878 và khuôn mặt cứu tinh, lại là một nhân vật hư cấu có suy tính khi hành động Sơn quân ghé lại một bên/Cắn dây mở trói cõng lên ra đàng. Nhà văn Tchya đã phản ánh hình tượng con hổ vào tiểu thuyết Thần Hổ xuất bản năm 1937, và Ai hát giữa rừng khuya vào năm 1942 của tác giả Vũ Ngọc Phan 1902-1987. Trong tiểu thuyết này đã mô tả về Thần Hổ xuất thân từ những con hổ đã ăn thịt hơn trăm người, trong tai nổi lên hơn trăm tia máu đỏ, nghe được ngàn dặm, và nếu có chạm mình vào lá cũng không quên. Vị thần Hổ đây là con hổ xám, hổ vàng, và khi họp hội đồng cơ mật dưới gốc một đại thụ, vị thần Hổ thường trút bỏ bộ lông trắng, biến thành một ông già đầu râu tóc bạc đường bệ. Bị hổ vồ là có số, những kẻ bị giống mãnh thú ấy xơi đã có tên trong quyển sổ do thần Hổ giữ. Thật là một sự định mệnh, không sao trốn thoát được. Rồi những người mang họ Đèo trong truyện Thần Hổ của Tchya mà tất cả con cháu phải làm mồi cho hổ chỉ vì ông tổ của họ đã dám phạm đến một con hổ già, làm hắn chột một mắt và tuyệt đường sinh sản, là một họ rất am tường số mệnh. Sự báo thù thật là ghê gớm tất cả con cháu họ Đèo khi đã sa vào nanh vuốt hổ, người nào cũng bị móc mất một mắt và cắn xé mất hạ bộ. Thần Hổ ra oai và gieo vạ cho cả dòng giống những người đã dám phạm đến thần. Ngoài ra, trong Truyện Đường Rừng, 1940, Lan Khai 1906-1945 kể chuyện Người hóa hổ, người và súc vật có thể hóa kiếp cho nhau. Hình ảnh của hổ với sự kỳ bí về bộ lông tráng lệ, oai phong lẫm liệt, và hành tung bí ẩn được thể hiện qua Trái Tim Hổ trong nhóm mười truyện Như những ngọn gió Hua Tát của Nguyễn Huy Thiệp, đăng trên báo Văn Nghệ 1987, xuất bản thành sách 1988 theo đó ở bản Hua Tát có con hổ kỳ dị người ta đồn có trái tim khác thường, chỉ nhỏ bằng hòn sỏi và trong suốt, là bùa hộ mệnh cùng là vị thuốc thần. Hình ảnh con hổ qua văn học đã gây ảnh hưởng và điều kiện hóa đời sống tinh thần người dân với hình ảnh của muông thú đang và đáng được bảo vệ là tài sản thiên nhiên, uy dũng, hùng tráng diễm lệ và kỳ ảo, cọp là vẻ đẹp của một trần thế đang phôi pha. Tác phẩm Bí mật trên đồi Hổ táng 1985 của nhà văn Bá Dũng cũng nhắc đến truyền thuyết về con hổ có nghĩa.[1]
Hãy cùng Tìm hiểu về 6 con hổ mạnh nhất trong các tiểu thuyết thần thoại dưới bài viết này! Trong các tiểu thuyết thần thoại, thần mày cũng không thiếu các loại Hổ thần, Hổ yêu bá khí dũng mãnh và thực lực vô cùng cường đại. Hôm nay thì xin mời các bạn cùng với chúng mình tìm hiểu về Lục Đại Thần Hổ bá đạo nhất ở trong các tiểu thuyết thần thoại của Trung Hoa. 1, Đứng đầu là Bạch Hổ. Bạch Hổ là một trong Thiên Chí Tứ Linh đại danh đỉnh đỉnh. Trong truyền thuyết thần thoại là chi thần Phương Tây chủ sát phạt. Trong điển tịch Tác Vụ Hoàng Đồ có ghi chép Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Thiên tri Tứ Linh dĩ chính Tứ Phương, Vương giả chế cùng bế điện các thủ pháp yên. Thiên tri Tứ Linh và thuở tín ngưỡng ban đầu bắt nguồn từ thời kì Thượng Cổ trong đó Bạch Hổ tinh túc ở vào Phương Tây, Trưởng khống khuê lâu vị mão tất tuy tham thất túc. Nói như vậy thì khả năng mọi người cũng chưa thấy được sự lợi hại của Thần Thú Bạch Hổ. Như chúng ta đã biết Khuê Mộc Lan trong Tây Du Ký khi hóa thành hoàng bào quái bắt đi đường tăng. Ngay cả Trư Bát Giới cũng Sa Tăng liên thủ cũng đều đánh không lại hắn. Báo Nhật Tinh Quân thì là trợ giúp Tôn Ngộ Không đánh bại cường địch Bọ Cạp Tinh. Từ trong ánh mắt luyện được phép bảo Tú Hoa Châm, còn giúp đoàn người thỉnh kinh thu phục cả Ngô Công Tinh. Nhưng Khuê Mộc Lang cùng Báo Nhật Tinh Quân dù lợi hại như vậy thì đều là bộ hạ dưới tay của Bạch Hổ. Bởi vậy có thể thấy được địa vị của Thần Thú Bạch Hổ rất cao, Thực lực cũng mạnh mẽ tuyệt luân không gì sánh nổi. 2, Vị thứ 2 là Cùng Kỳ. Thượng cổ Tứ Hung bao gồm Cùng Kỳ, Đào Ngột, Hỗn Độn và Thao Thiết. Cùng kỳ có ngoại hình là một con mãnh Hổ sau lưng mọc lên hai cánh. Nó là hóa thân từ chí tà là siêu cấp yêu thú cùng hung cực ác. Nó cả ngày cùng thiện là địch, Cùng ác làm bạn. Phàm là đụng phải những người chính trực thiện lương phẩm đức cao thượng nó sẽ không nói lời gì mà đem nuốt ngay. Nếu là gặp phải kẻ đại gia đại ác nó không những không gây tổn thương cho bọn họ mà lại còn ban thưởng lấy từ cổ vũ. Truyền thuyết Cùng Kỳ thuở bàn sơ cũng không phải là yêu thú mà là đời sau của Thiên Đế Thiếu Hạo, Do hủy tin ác chung, Sung sức ác ngôn dẫn tới nhân thần cộng phẫn cuối cùng đã bị Thuấn Đế đày ra lưu vong buồn bực sầu não mà chết. Cùng kỳ sau khi chết linh hồn bất diệt ngập trời oán khí cùng lệ khí hóa thành Yêu Thú hung ác phá hoại nhân gian. 3, Vị thứ 3 là Hổ Lực Đại Tiên. Hổ Lực Đại Tiên xuất hiện trong tác phẩm Tây Du Ký hắn là đại ca trong tam đại quốc sư của Xa Trì Quốc, Hai tên tiểu đệ theo thứ tự là Lục Lực Đại Tiên cùng với Dương Lực Đại Tiên. Khả năng có người sẽ cảm thấy Hổ Lực Đại Tiên thực lực rất bình thường dựa vào điều gì mà có thể xếp trước cả Huyền Đàn Hắc Hổ. Kể thật Hổ Lực Đại Tiên vô cùng cường hãn, Hắn là chính tông Ngũ Lôi Chính Pháp thậm chí có thể trực tiếp hiệu lệnh Ngọc Hoàng Đại Đế. Sở dĩ không ít người cảm thấy Hổ Lực Đại Tiên có thực lực tầm thường, Chủ yếu là bởi vì đối thủ của hắn là Tề Thiên Đại Thánh có thực lực quá mạnh. Thuở ban sơ Hổ Lực, Lộc Lực, Dương Lực là bà con yêu quái có như bản phận, Dựa vào bản sự hô phong hoán vũ. Mà tại Xa Trì Quốc đã ngồi lên chức vị quốc sư? Bọn hắn cũng không ăn thịt người, Hại nước hại dân mà là thành kính thờ phụng đạo giáo thu muôn đồ khắp nơi. Một thân bản lĩnh Hổ Lực Đại Tiên phần lớn là xuất phát từ pháp môn chính tông của Đạo Gia, Khi cầu mưa hắn sự dụng Ngũ Lôi Chính Pháp càng là cấp bậc Thiên Sư mới có thể thi triển ra được. Nguyên tác Tây du kí từng viết, Thiên Quân nói đạo sĩ kia biết cả Ngũ Lôi phá, hắn phát văn thư đốt đi văn hịch kinh động đến Ngọc Đế. Ngọc Đế hạ ý chỉ kinh đến Cửu Thiên Ứng Lôi, Thành phổ hóa Thiên Tôn chúng ta phụng chỉ đến đây trợ lôi tạo mưa. Hổ lực Đại Tiên mặc dù đạo pháp tinh diệu nhưng là phẩm hạnh rất tệ, đặc biệt đã nô dịch hơn ngàn vị hòa thượng nên phạm vào Tối Kỵ. 4, Vị thứ 4 là Huyền Đàn Hắc Hổ. Muốn nói đến Huyền Đàn Hắc Hổ uy vũ bá khí như thế nào? Thì trước tiên cần phải nói đến chủ nhân của nó. Chính là một trong những đỉnh Tiên cao thủ thời đại phong thần Triệu Công Minh. Triệu Công Minh vốn là đệ tử đời thứ 2 của Triệt Giáo thần thông quảng đại chiến lược kinh người. Bằng vào tự thân thực lực cao siêu, Cùng 24 quả Định Hải Châu thêm vào Phượt Long Tác, Quét ngang 12 Thượng Thiên. Đem Nhân Đăng Đạo Nhân đánh cho lên trời không đường xuống đất không cửa. Đánh cho trận Doanh Xuyển Giáo không người dám xuất chiến. Cuối cùng Tay Côn Luân Tán Tiên Lục Áp lợi dụng Tinh Đẩu Thất Viễn Thư đã nguyền rủa chết Triệu Công Minh. Lúc trước khi Triệu Công Minh nhận lời của Văn Thái Sư xuống núi tường trợ Ân Thương ở tại chân núi đã gặp một đầu hắc hổ mang theo cuồng phong gào thét mà tới. Nguyên tác miêu tả như sau, Bào Hào Dũng Dược Xuất Thâm Sơn, kỷ Niệm Anh Hùng Mãn Huyết Ban, Lợi Trảo Như Câu, Tâm Đảm Tráng Cường Nhà Tự Kiếm Lao Hung Ngoan. Vị Tăng hành động Phòng Tiên Đáo Phong Tác Bồn Đằng Thảo Tự Bạt, Nhậm Thị Thú Quần Ứng Úy Phục, Cảm Anh Uy Mãnh Đằng Khàn Nhàn Khán. Triệu Công Minh thấy mãnh hổ kìa thì vui mừng vô cùng đã đem nó hàng phục, Sau đó cưỡi nhập thương doanh dọa cho một đám tướng sĩ lo sợ không yên. Sau đó Hắc Hổ kia trở thành tọa kỵ đắc lực của Triệu Công Minh. Trung thành tuyệt đối theo Chủ Nhân càn Đông giết Tây. Triệu Công Minh sau khi chết được phong làm Kim Long Như Ý, Chính Nhất Long Hổ Hiền Đàn Chân Quân và Tọa kỵ Hắc Hổ cùng nhau thành Thần được hậu thế xưng là Huyền Đàn Hắc Hổ. 5, Thứ 5 là Hổ Thần Ngải Hổ. Vào thời kỳ Tống Nguyên mỗi khi gặp tháng 5 Đoan Ngọ, Thì hầu như từng nhà đều sẽ treo ảnh ngự hổ của Trương Thiên Sư dùng để tránh ma quỷ. Từ xưa liền đã có ngạn ngữ, Ngũ Nguyệt Ngũ Nhật Ngọ, Thiên Sơn Kỵ Ngải Hổ, Xích Khẩu Thượng Thanh Thiên, Bách Trùng Quy Địa Phủ. Trương Thiên Sư ở đây chính là đang nhắc đến Trương Đạo Lăng. Tương truyền Đông Hán, ngày 25 tháng 5. Đất Thục Ôn Ma tề xuất, Độc Yêu Hoành Hành, Hoạ loạn nhân gian. Bách tính đều tử thượng rất nhiều, Tổ tiên sư Trương Đạo Lăng thương cảm cho Lê Dân. Tại mùng 5 tháng 5 đã leo lên núi Thanh Thành, Bố trí ma pháp đàn để đại chiến với quần ma Trương Thiên Sư cưỡi lá ngải cứu hóa thành Ngải Hổ cầm trong tay xương bồ hóa thành Bắc Đẩu Kiếm quét ngang Lục Hợp. Kiếm Đảng Bác Vương Đại Bạch Ôn Ma độc yêu, Đánh lui quần ma tại U Minh,đem đến thái bình cho nhân gian. Ngoài ra liên quan tới tọa kỵ Ngải Hổ của Trương Thiên Sư vẫn còn có một truyền thuyết khác. Chuyện kể rằng Trương Thiên Sư đã pháp Đại Thành về sau đã vân du tứ hải hàng yêu trừ ma. Ngài trong lúc nghỉ đêm ở một đạo quán nghe trong từ quán có người nói. Nơi đây ở Thành Tây có một con Hổ Thần ẩn hiện thích ăn máu người. Nơi đó hàng năm đều phải hiến tế một người sống cho Hổ Thần, Nếu không tất cả mọi người sẽ gặp đại nạn lâm đầu. Trương Thiên Sư hỏi tới vài câu biết được năm nay đã gần ngày tế tử Hổ Thần ngài liền có chủ ý. Vào ngày tế tự đông đảo thôn dân đã đem Trương Đạo Lăng trói lại trùng điệp hướng về Miếu Hổ Thần. Đám người rời đi, Về sau Trương Thiên Sư làm ra chút pháp thuật giải khai dây thân, Khí định thần nhà nằm trong miếu chờ đến nửa đêm. Vào lúc canh ba, Ngoài miếu cuồng phong gào thét Hổ Thần quả nhiên thuận gió mà tới. Bàng một tiếng cửa miếu mở rộng Hổ Thần hung ác dữ tợn. Trương Đạo lăng mở ra Huyết Bồn Đại Khẩu, Trương Thiên Sư chỉ cảm thấy một luồng hấp lực to lớn phóng tới toàn thân huyết dịch giống như muốn bị hút đi. Trương Thiên Sư lập tức ý thức được Hổ Yêu kia Đạo Hạnh không ít vậy mà có thể cách không hút máu Trương Thiên Sư trở tay vung ra thần phù trực kích Hổ Thần. Trong lúc nhất thời Kim Quang Đại Thịnh, Hổ Yêu kêu thảm một tiếng rồi bị đánh xa ra mấy mét. Một kích này đã đem Hổ Yêu chọc giận, Nó bỗng nhiên bổ nhau về phía trước muốn xông vào miếu xé nát Trương Thiên Sư. Nhưng mà Trương Thiên Sư sớm đã bấm niệm pháp quyết kết thành Kiếm Chỉ nhắm ngay Mi Tâm Hổ Yêu điểm một cái, Trong miệng lầm rầm niệm cấp cấp như luật lệnh. Tức khắc một đạo thiên lôi ứng thành xuất hiện bổ thắng vào trên lưng Hổ Yêu làm cho nó tê liệt ngã xuống trên mặt đất thoi thóp. Trương Thiên Sư đi lên phía trước nói ta niệm tình người tù luyện mấy trầm nào Đạo Hạnh cũng không dễ. Nếu chịu cải tà quy chính đi theo ta tích đức làm thiện, ta có thể tha cho người một mạng. Hổ Yêu nghe vậy tất nhiên là cầu còn không xong từ đó về sau hổ yêu kia liền trở thành tọa kỵ của Trương Thiên Sư đi theo Trương Thiên Sư một đường hàng yêu trừ ma gọi là Ngải Hổ. 6, Thứ 6 là Dần Tướng Quân. Dần Tướng Quân là một lão hổ tinh cũng có chút đạo hạnh trong Tây du kí cũng là yêu quái đầu tiên mà Đường Tăng gặp phải khi bắt đầu đi về phía Tây. Dần Tướng Quân xuất hiện trong hồi thứ 13 Tây du kí. Hãm hang hổ kiềm tình giải ách xong xoa lĩnh bá khâm lưu tăng. Khi đường tăng vừa mới bắt đầu nhiệm vụ đi lấy kinh lòng tràn đầy phấn khởi. Bởi vì cái gọi là sáng sớm côn trùng bị chim ăn. Khi bọn họ vừa mới đi vào một cái sơn lĩnh thì bỗng trượt ngã. Hết thảy đều rơi vào một cái hố lõm Dần Tướng Quân mai phục ở gần đó mang theo 60 đầu yêu nghe tiếng mà đến. Trong thay, Trong hố có ba người trong lòng đắc ý mà cười. Quả là thức ăn tự dừng tới miệng, Hắn lập tức an bài tiểu yêu đem ba người kéo lên. Đường tăng nhìn trộm quan sát chỉ thấy ma vương kia. Hùng uy thần lẫm lẫm mãnh khí mạo đường đường. Điện mục phi quang diễm lôi thành trấn tứ phương, Cứ nhà thư khẩu ngoại, Tạc sỹ lộ tài bàng, Cẩm tú vi thân thể, Văn bàng khoả tích lương, Cường tu hy kiến nhục, Câu trảo lợi như xương, Đông hải hoàng công cụ, Nam sơn bạch vương. Hình thái này doạ cho Đường Tăng sợ hãi, Hai vị tùy tùng cũng đều sợ hãi tê dại cả người, Khi Dần Tướng Quân vừa mới chuẩn bị đem ba người một miếng nuốt chửng. Thì không nghĩ đến có hai vị khách không mời mà đến là Giả Ngư Tinh cùng Hùng Vi Tinh. Theo đề nghị của hai vị khách nhân này Tam Yêu đã chia nhau ăn hai tên tùy tùng. Mà Đường Tăng lại được Thái Bạch Kim Tinh lặng lẽ cứu đi từ đó về sau thì Dần Tướng Quân liền đã không còn xuất hiện nữa. Có thể bạn quan tâm Cầu cơ là gì? Sơn Hải Kinh là gì? Chuột tinh ngũ sắc là gì? Những đứa con của Phượng Hoàng!
Thần hổ “Lấy óc khoa học mà xét đoán, thì chuyện kể lại sau đây là một câu chuyện hoang đường. Nhưng ai đã từng đọc hết pho Liêu trai và bộ Truyền kỳ mạn lục, ai đã từng ngụ cư dăm bảy tháng trên các miền nước độc rừng thiêng, người ấy đọc truyện này ắt hẳn lấy làm thú vị, cho tôi không phải cố ý đặt ra một tiểu thuyết hão huyền. Phàm các truyện quái dị, huyền hoặc, có tự xưa đến nay, truyện nào cũng phát nguyên ở một hiện trạng – mắt tác giả đã thấy hoặc tai tác giả đã nghe – cũng do sự thực mà ra. Vẫn biết người viết truyện, tựa như cô ả thêu hoa dệt gấm, vẽ vời thêm cho ly kỳ, đẹp đẽ; song câu chuyện không phải chỉ toàn ở trong trí tưởng tượng của văn sĩ mà thôi. Cốt nó vẫn là một việc có thực. Việc đó nhiều khi bởi một trường hợp lạ lùng gây nên, một trường hợp ít người được trải, cho nên ta hay cho là vô lý, hoang phải tôi muốn cãi hộ cho Bồ Tùng Linh đâu, tôi chỉ muốn hiến cho các bạn một cảm giác khó chịu mà dễ chịu, êm ả mà rùng rợn, một cảm giác tương tự như thứ cảm giác ta thường có những khi, giữa quãng đêm khuya vắng lạnh, trùm chiếc mền bông lên tận cằm, ta chỉ hé cái đầu ra ngoài, nằm lắng tai chú ý nghe một ông già, một người bạn nhiều từng trải, kể lại những câu chuyện ma quỷ kinh hồn. Phần nhiều kẻ yếu bóng vía, hay sợ sệt, lại thích nghe chuyện rợn tóc gáy, nghe để rồi bước ra sân phải có người đưa, nằm ngủ phải có người nằm bên cạnh, để rồi mùa bức cũng đắp chăn trùm kín mít, dẫu rằng mồ hôi đẫm ướt cả áo chuyện sau đây nó sẽ có đặc tính là giống những truyện trong bộ Liêu trai hoặc pho Tình là kẻ ghét truyện ma truyện quỷ, đọc đến câu này xin chớ đọc nốt quãng sau. Còn những người ưa được trải qua một vài phút bắt tâm hồn phải rung động cho đỡ buồn, nếu bạn là một nhân vật ra chỗ tối vắng cần phải có người đưa, xin bạn chớ đọc truyện này về buổi tối trước khi đi ngủ. Không nhẽ một tiểu thuyết ly kỳ tôi lại đang tâm đem chôn chặt dưới đáy tâm hồn tôi; tôi sẽ hối hận mãi mãi, sẽ tự thán mãi mãi về lòng tôi ích kỷ. Thiếu niên ta ngày nay đều xu hướng về khoa học, vì thế tôi tự nghĩ không nên tiêm vào tâm hồn bạn trẻ những thuyết vô lý, huyền hoặc, tôi dằn lòng giấu mãi chuyện này đi. Nhưng khốn nỗi ngọn bút hiếu sự của tôi, giờ đây, không cho tôi giữ bí mật của tôi lâu khi đã nói rõ ràng cốt truyện sắp kể, sau khi đã giao trước “Tùy ai muốn xem thì xem!” tôi xin phép các bạn thuật nó lại, hiến cho những kẻ sợ ma, lại thích nghe chuyện ma, một vài giờ trằn trọc canh khuya, hồi hộp kinh khủng khi nghe tiếng con chuột con chạy rầm rầm trên ván gác.” TchyANhà văn TchyA 1908-1969 tên thật là Đái Đức Tuấn, bút danh khác Mai NguyệtQuê quán tại xã Quảng Chính, huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh làm tham tá ở Nha học chính Đông Dương. Viết trên các báo Đông Tây, Nhật Tân, Tiểu thuyết thứ bảy, Phổ thông bán nguyệt san…Bút danh TchyA được giải thích là chữ cái đầu của Tôi Chẳng Yêu Ai hoặc Tôi Chỉ Yêu tiếng với thể loại truyện truyền kỳ, mang nhiều màu sắc thần bí và định mệnh, điển hình là tiểu thuyết Thần hổ, Ai hát giữa rừng khuya…CÁC TÁC PHÂM CHÍNH• Thần hổ tiểu thuyết, 1937• Linh hồn hay xác thịt tiểu thuyết, 1938• Kho vàng Sầm Sơn tiểu thuyết, 1940• Ai hát giữa rừng khuya tiểu thuyết, 1942• Đầy vơi thơ, 1943MỜI CÁC BẠN TÌM ĐỌC TỦ SÁCH TRUYỆN KINH DỊ VIỆT NAM• Vàng và máu - Thế Lữ• Bên đường Thiên Lôi - Thế Lữ• Ba hồi kinh dị - Thế Lữ• Thần hổ - TchyA• Kho vàng Sầm Sơn - TchyA• Ai hát giữa rừng khuya - TchyA• Truyện đường rừng - Lan Khai Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng.....
“Lấy óc khoa học mà xét đoán, thì chuyện kể lại sau đây là một câu chuyện hoang đường. Nhưng ai đã từng đọc hết pho Liêu trai và bộ Truyền kỳ mạn lục, ai đã từng ngụ cư dăm bảy tháng trên các miền nước độc rừng thiêng, người ấy đọc truyện này ắt hẳn lấy làm thú vị, cho tôi không phải cố ý đặt ra một tiểu thuyết hão huyền. Phàm các truyện quái dị, huyền hoặc, có tự xưa đến nay, truyện nào cũng phát nguyên ở một hiện trạng – mắt tác giả đã thấy hoặc tai tác giả đã nghe – cũng do sự thực mà ra. Vẫn biết người viết truyện, tựa như cô ả thêu hoa dệt gấm, vẽ vời thêm cho ly kỳ, đẹp đẽ; song câu chuyện không phải chỉ toàn ở trong trí tưởng tượng của văn sĩ mà thôi. Cốt nó vẫn là một việc có thực. Việc đó nhiều khi bởi một trường hợp lạ lùng gây nên, một trường hợp ít người được trải, cho nên ta hay cho là vô lý, hoang đường. Không phải tôi muốn cãi hộ cho Bồ Tùng Linh đâu, tôi chỉ muốn hiến cho các bạn một cảm giác khó chịu mà dễ chịu, êm ả mà rùng rợn, một cảm giác tương tự như thứ cảm giác ta thường có những khi, giữa quãng đêm khuya vắng lạnh, trùm chiếc mền bông lên tận cằm, ta chỉ hé cái đầu ra ngoài, nằm lắng tai chú ý nghe một ông già, một người bạn nhiều từng trải, kể lại những câu chuyện ma quỷ kinh hồn. Phần nhiều kẻ yếu bóng vía, hay sợ sệt, lại thích nghe chuyện rợn tóc gáy, nghe để rồi bước ra sân phải có người đưa, nằm ngủ phải có người nằm bên cạnh, để rồi mùa bức cũng đắp chăn trùm kín mít, dẫu rằng mồ hôi đẫm ướt cả áo quần. Câu chuyện sau đây nó sẽ có đặc tính là giống những truyện trong bộ Liêu trai hoặc pho Tình sử. Ai là kẻ ghét truyện ma truyện quỷ, đọc đến câu này xin chớ đọc nốt quãng sau. Còn những người ưa được trải qua một vài phút bắt tâm hồn phải rung động cho đỡ buồn, nếu bạn là một nhân vật ra chỗ tối vắng cần phải có người đưa, xin bạn chớ đọc truyện này về buổi tối trước khi đi ngủ. Không nhẽ một tiểu thuyết ly kỳ tôi lại đang tâm đem chôn chặt dưới đáy tâm hồn tôi; tôi sẽ hối hận mãi mãi, sẽ tự thán mãi mãi về lòng tôi ích kỷ. Thiếu niên ta ngày nay đều xu hướng về khoa học, vì thế tôi tự nghĩ không nên tiêm vào tâm hồn bạn trẻ những thuyết vô lý, huyền hoặc, tôi dằn lòng giấu mãi chuyện này đi. Nhưng khốn nỗi ngọn bút hiếu sự của tôi, giờ đây, không cho tôi giữ bí mật của tôi lâu nữa. Sau khi đã nói rõ ràng cốt truyện sắp kể, sau khi đã giao trước “Tùy ai muốn xem thì xem!” tôi xin phép các bạn thuật nó lại, hiến cho những kẻ sợ ma, lại thích nghe chuyện ma, một vài giờ trằn trọc canh khuya, hồi hộp kinh khủng khi nghe tiếng con chuột con chạy rầm rầm trên ván gác.” TchyA TchyA Tên thật Đái Đức Tuấn 1908-1969; Bút danh khác Mai Nguyệt; Quê quán tại xã Quảng Chính, huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh Hóa. Từng làm tham tá ở Nha học chính Đông Dương. Viết trên các báo Đông Tây, Nhật Tân, Tiểu thuyết thứ bảy, Phổ thông bán nguyệt san… Bút danh TchyA được giải thích là chữ cái đầu của Tôi Chẳng Yêu Ai hoặc Tôi Chỉ Yêu Angèle. Nổi tiếng với thể loại truyện truyền kỳ, mang nhiều màu sắc thần bí và định mệnh, điển hình là tiểu thuyết Thần hổ, Ai hát giữa rừng khuya… Các tác phẩm chính Thần hổ tiểu thuyết, 1937 Linh hồn hay xác thịt tiểu thuyết, 1938 Kho vàng Sầm Sơn tiểu thuyết, 1940 Ai hát giữa rừng khuya tiểu thuyết, 1942 Đầy vơi thơ, 1943 Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng.....
tiểu thuyết thần hổ